Ecole violente, école non violenteProblème de la conception de l’école translation - Ecole violente, école non violenteProblème de la conception de l’école Vietnamese how to say

Ecole violente, école non violenteP

Ecole violente, école non violente

Problème de la conception de l’école

Texte en introduction d’un débat

pour le mouvement « Pour une école non violente »



L’école traditionnelle est, par essence, violente et créatrice de violences.


1/ Les enfants y sont captifs dès leur plus jeune âge. On peut dire, sans aucune exagération, incarcérés, déportés, arrachés à leur lieu de vie et de construction, sans que leurs protecteurs d’abord naturellement responsables, puis juridiquement responsables, les parents, puissent s’y opposer, donner un avis, participer à la conception d’un espace que l’on appelle « éducatif », savoir ce qui s’y passe, intervenir s’ils estiment leur enfant en danger, critiquer, voire questionner. Alors qu’il s’agit d’un être humain en pleine construction, on le « déporte » quotidiennement, parfois dès l’âge de deux ans et jusqu’à 18 ans au moins, dans un espace aseptisé, concentrationnaire, privé de mobilité (y compris pour uriner), à exécuter collectivement consignes, ordres, sous peine de sanctions même si celles-ci sont de gentilles remontrances. Il n’est d’ailleurs, pendant ce temps, plus un enfant ou un ado mais un élève, c’est à dire un objet, pas tout à fait un matricule mais on n’en est pas loin. Son propriétaire est l’État qui en fait ce qu’il veut. Les gestionnaires de cet espace, les enseignants, y disposent d’un pouvoir absolu sans aucun contrôle autre que celui sporadique du propriétaire lui-même par l’intermédiaire de ses gardiens chefs. Même si la violence du milieu carcéral scolaire et de la déportation qui le remplit est atténuée par celles et ceux qui y opèrent de toute bonne foi (pas toujours !), l’obligation scolaire, relève du même processus que l’alimentation des plantations de cotons par l’arrachement d’esclaves noirs à leurs villages. Je sais que cela peut faire hurler d’indignation, mais je parle du processus identique et d’un certain nombre de ses conséquences, pas des raisons qui ont conduit à l’établir. Quoique parfois….


2/ Les raisons qui ont conduit à l’établissement de l’institution scolaire et de son obligation sont complexes, pas toujours limpides. Rappelons que l’institution des « salles d’asile », ancêtres de l’école maternelle, destinées aux milieux populaires, avaient une mission éducative qui se développait, avec une visée morale forte qu'exprimait ouvertement et clairement, dès 1833 la loi GUIZOT : obéissance et sens des devoirs religieux, l'un des buts visés étant d'éviter la subversion.

Mais nous pouvons retenir une justification acceptable et simple de l’école : apprendre à tous les enfants à lire, écrire, calculer puisqu’il n’est pas certain que ces apprentissages puissent s’effectuer naturellement dans toutes les familles. Sociétalement et dans notre société occidentale, cela paraît indispensable. C’est d’ailleurs ce qui est toujours hautement et seulement revendiqué par ceux qui ont le pouvoir d’agir sur l’école et de l’orienter. Les fondamentaux ! Les conséquences de la façon par laquelle cet objectif sera atteint sont ignorées… ou voulues.



3/ Venons-en à la seconde source de violence de l’école : les croyances sur les apprentissages et le concept de « transmission des savoirs » sur lequel est bâti le système éducatif.

Pour faire simple, on pense que lire-écrire, calculer, sont des savoirs qu’il suffit d’apprendre pour pouvoir ensuite les utiliser. En caricaturant, on apprend que b et a font ba, que pa et pa font papa, et avec ça l’enfant est sensé pouvoir lire.

Les savoirs et connaissances jugées indispensables à l’intégration à une société sont référencés dans un programme. Celui-ci est découpé en tranches, chaque tranche étant sensée pouvoir être greffée sur une tranche d’âge dans un ordre chronologique qui est sensé lui aboutir à au bac.

Le système éducatif est donc constitué comme une chaîne industrielle tayloriste. Ce qui induit que dans chacun de ses maillons, pour que les opérations de transmission réalisées par les OS de l’éducation soient possibles, il est nécessaire que les pièces présentes (élèves) soient identiques et aient été modelées de façon conforme par le maillon précédent. Comme dans toute chaîne industrielle, les pièces non conformes à la sortie de chaque maillon sont rejetées, soit pour être recyclées quelque part, soit jetées au rebus. Il y a donc une série de contrôles de conformité jusqu’au contrôle final (bac).

Cela se traduit par l’organisation architecturale des écoles : une série de cases (salles de classe), souvent alignées dans l’ordre de la chaîne, dans lesquelles sont entassées chaque tranche sensée recevoir les pièces éducatives qui doivent s’ajouter aux pièces précédentes.

Cela se traduit aussi par le découpage du temps sensé être nécessaire à chaque OS pour opérer le boulonnage des différentes pièces (matières du programme), découpage conçu par l’ingénierie de l’usine scolaire.

Ceci n’est pas une caricature. C’est le schéma du système éducatif.

Il impose que les enfants perdent leur qualité d’enfant (sujet) pour être des objets (élèves) à la fois conformes à ce qu’ils doivent être pour que la chaîne fonctionne et dociles pour que les opérations que doivent effectuer sur eux chaque OS soient possible. A noter qu’il faut qu’ils soient aussi immobiles le temps qu’ils passent dans les ateliers de montage.

Cette chaîne scolaire prend l’essentiel du temps de l’enfant et de l’adolescent (2 à 18 ans, de 8 heures à 18 heures chaque jour). Or, ce temps, c’est celui de sa construction, physiologique, psychologique, cognitive, sociale. Si on enlève le temps du sommeil, le temps de la fatigue, que reste-t-il ? et où cela peut-il se passer ? devant la télé ou dans la rue.

Bien entendu, aucun enfant, aucun adolescent n’a d’échappatoire.

Je n’ai pas besoin d’insister non seulement sur la violence qui est ainsi faite à un être humain, mais aussi que la violence qu’il va exprimer, sous diverses formes en retour, n’est finalement qu’une nécessité de survie.



Une école non violente découle d’une autre conception.



LE FONDEMENT

Le principe sur lequel est conçu le système éducatif actuel, la transmission des savoirs, est faux. La démonstration est faite quotidiennement.

Les savoirs ne sont que des objets. On ne peut les appréhender que si l’on possède les outils nécessaires à cela, les langages. Ce que tout être humain construit, dès sa naissance voire dès la gestation, se sont les outils neurocognitifs qui vont lui permettre d’interpréter les informations qu’il perçoit, d’en produire une représentation, d’agir et d’évoluer dans un environnement à partir de ces représentations, de produire lui-même des informations qui pourront agir sur son environnement.

Les langages ne sont pas les langues, qu’elles soient corporelles, orales, graphiques, mathématiques, scientifiques… celles-ci sont des objets codifiés, à la fois produits au cours des âges et dans des espaces sociétaux par les langages et utilisés par les langages lorsqu’elles existent et sont utilisées dans l’environnement. Les langages se construisent tous (et non pas s’apprennent) dans une interaction permanente avec l’environnement, les langues utilisées faisant partie de cet environnement.

Pour mieux me faire comprendre je dirais que la marche bipède, la nage, sont la résultante du même processus que la parole : perception d’informations nouvelles et différentes suivant l’environnement (pesanteur, horizontalité, verticalité, équilibre, personnes qui marchent, personnes qui nagent…) qui devront permettrent que se constitue un schéma corporel différent suivant l’environnement (représentation) pour pouvoir ensuite évoluer dans cet environnement, et alors s’essayer dans les langues pratiquées dans cet environnement (brasse, crawl,…).

Moins perturbant, la construction du langage oral, vous la connaissez tous si vous avez eu des enfants. Je ne la décrirai donc pas, je soulignerais simplement, ce que tout le monde a pu observer, ce qui est fabuleux dans cette construction : il ne s’agit pas seulement de l’apprentissage de mots (« maman ») mais surtout de la création et de la compréhension d’un monde qui n’existe que par le langage : je ne peux appeler « maman » que si je peux me la représenter alors qu’elle n’est pas là. Le passé, le futur, ne sont que des représentations qui n’existent que par la magie du langage verbal.

Tous les langages créent des mondes, différents suivant les langages utilisés. Ces mondes n’existent que par les langages. Par exemple le langage mathématique crée un monde qui n’existe pas dans le réel, un monde où les personnes et leurs relations, les objets et leurs caractéristiques n’existent pas. Un monde qui n’est que symbolique, comme d’ailleurs le monde verbal. On comprend qu’il ne peut s’apprendre mais doit se construire.

Les langages n’utilisent les langues que lorsque les outils neurocognitifs permettant de créer tel ou tel type de représentation se sont construits, et ils vont évoluer aussi dans l’interaction avec l’environnement des langues.



Ceci posé très sommairement, revenons aux conditions qui ont permis la construction du premier langage humain avec la marche bipède et du plus extraordinaire : la construction du langage oral et verbal.

- il ne s’est construit que parce que l’enfant est plongé dès sa naissance dans un espace constitué en un système vivant, la famille, où le langage verbal non seulement est utilisé de façon permanente mais constitue l’outil qui fait exister aussi bien chaque élément du système que le système lui-même. Victor de l’Aveyron, chez des loups, parlait loup, voire même marchait loup, alors que sa morphologie ne l’y prêtait pas. Mais lorsque l’enfant naît, il ne perçoit d’abord qu’un vaste brouhaha ! comme plus tard il ne percevra sur une feuille de papier qu’un amas de taches !

- Il évolue parce que, dans cet espace, puis dans les espaces le prolongeant ou le
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
trường bạo lực, học bất bạo động

vấn đề của thiết kế trường học

văn bản giới thiệu một cuộc tranh luận

cho phong trào "cho một trường học không bạo lực"



trường truyền thống, trong bản chất, bạo lực bạo lực và sáng tạo.


1 / trẻ em là kẻ bị giam cầm từ khi còn nhỏ. chúng ta có thể nói, không hề phóng đại, bị bỏ tù, bị trục xuất,bứng ra khỏi nơi sống của họ và xây dựng, mà không có họ bảo vệ đầu tiên chịu trách nhiệm một cách tự nhiên và có trách nhiệm về mặt pháp lý, các bậc cha mẹ có thể phản đối, tư vấn, tham gia vào không gian thiết kế được gọi là "giáo dục" những gì đang xảy ra, can thiệp nếu họ tin rằng con mình gặp nguy hiểm, chỉ trích hoặc câu hỏi.trong khi ông là một con người đang xây dựng, chúng tôi "trục xuất" hàng ngày, đôi khi ở tuổi hai tuổi trở lên đến 18 tuổi ít nhất, trong một không gian, tập trung, di chuyển tin vệ sinh (bao gồm cả nước tiểu), để thực hiện hướng dẫn chung, đơn đặt hàng, hoặc trừng phạt mặt ngay cả khi họ sự khiển trách nhẹ nhàng. nó cũng là,Trong khi đó, hơn một đứa trẻ hay một thiếu niên nhưng một sinh viên, tức là một đối tượng, không khá nhiều nhưng không phải là xa. chủ sở hữu là Nhà nước ai làm gì anh ta muốn. quản lý không gian này, giáo viên, đã có quyền lực tuyệt đối mà không cần bất kỳ điều khiển khác hơn không thường xuyên chủ sở hữu bản thân thông qua bảo vệ đầu.mặc dù nhà tù trường bạo lực và trục xuất lấp đầy được giảm bớt bởi những người hoạt động trong đức tin tốt (không luôn luôn!), giáo dục bắt buộc, một phần của quá trình tương tự như các đồn điền cung cấp bông bằng cách phá hủy các nô lệ da đen về làng. Tôi biết nó có thể hú của sự phẫn nộ,nhưng tôi nói về quá trình tương tự và một số hậu quả, không lý do dẫn đến thành lập. mặc dù đôi khi ....


2 / lý do dẫn đến việc thành lập cơ sở giáo dục và nghĩa vụ của mình rất phức tạp và không luôn luôn rõ ràng. nhớ lại rằng tổ chức của "phòng tị nạn" tổ tiên của các trường mẫu giáo,cho tầng lớp lao động, đã có một nhiệm vụ giáo dục phát triển với mục tiêu đạo đức mạnh mẽ bày tỏ công khai và rõ ràng, năm 1833 các Guizot pháp luật: vâng lời và ý thức trách nhiệm tôn giáo, một trong những mục tiêu là để ngăn chặn âm mưu lật đổ .

Nhưng chúng ta có thể giữ lại một bằng chứng chấp nhận được và đơn giản trường học: dạy cho tất cả các trẻ em để đọc, viết,tính toán kể từ khi nó không chắc chắn rằng việc học này có thể diễn ra một cách tự nhiên trong mọi gia đình. xã hội và trong xã hội phương Tây của chúng tôi, có vẻ như cần thiết. đây là những gì luôn luôn là rất cao và tuyên bố chỉ bởi những người có quyền hành động trên trường và trực tiếp. cơ bản!hậu quả của cách thức mà điều này sẽ được thực hiện được bỏ qua hoặc thích hợp ...



3 / hãy để nguồn thứ hai của bạo lực trong nhà trường:. niềm tin về việc học tập và các khái niệm về "truyền tải tri thức "trên được xây dựng hệ thống giáo dục.

chỉ cần đặt, chúng tôi nghĩ rằng đọc viết, tính toán,kiến thức là đủ để tìm hiểu và sau đó sử dụng chúng. caricaturing, chúng ta biết rằng b và ba là có pa pa và là cha, và rằng con có nghĩa vụ phải đọc.

kiến ​​thức và kỹ năng được coi là cần thiết cho hội nhập vào một xã hội được tham chiếu trong một chương trình . nó được cắt lát,mọi ý nghĩa là để được ghép vào một thời đại trong thứ tự thời gian mà là vụ phải dẫn ông đến xe tăng.

hệ thống giáo dục được thành lập như một dây chuyền công nghiệp Taylorist. Điều này cho thấy trong mỗi liên kết, cho các hoạt động truyền được thực hiện bởi các xương của giáo dục là có thể,điều cần thiết là các bộ phận (sinh viên) là giống hệt nhau và đã được định hình một cách phù hợp với các liên kết trước đó. như trong bất kỳ dây chuyền công nghiệp, không phù hợp với đầu ra của mỗi liên kết phần bị từ chối, hoặc là để được tái chế ở đâu đó, hoặc ném vào phế liệu. Vì vậy, có một loạt các kiểm tra việc tuân thủ kiểm tra cuối cùng (khay).

này được phản ánh trong các tổ chức kiến ​​trúc của trường: một loạt các không gian (phòng học), thường liên kết theo thứ tự của chuỗi, trong đó được nhồi nhét từng nhận được phần giáo dục có ý nghĩa phải được thêm vào phần trước cắt .

nó cũng có kết quả trong việc cắt giảm thời gian nghĩa vụ phải được yêu cầu hoạt động mỗi xương sàng các phần khác nhau (của chương trình), được thiết kế bởi các bộ phận kỹ thuật của nhà máy trường.

này không phải là một bức tranh biếm họa. là chương trình của hệ thống giáo dục.

nó đòi hỏi trẻ em bị mất con của họ (chủ đề) để được các đối tượng (học sinh) đều phù hợp với những gì họ cần phải cho các công trình dây chuyền và ngoan ngoãn cho các hoạt động được thực hiện trên chúng mỗi xương là có thể. Cần lưu ý rằng họ cũng vẫn còn thời gian dành cho nhà máy lắp ráp.

hệ thống trường học này hỗ trợ hầu hết các trẻ em thời gian và vị thành niên (2-18 năm 8:00-18:00 mỗi ngày). vàng, lần này, là nó được xây dựng, sinh lý, tâm lý, nhận thức, xã hội. nếu bạn dành thời gian ngủ, thời gian để mệt mỏi, những gì còn lại? và nơi mà nó có thể xảy ra? xem TV hoặc trên đường phố.

Tất nhiên, không có con,không người trẻ tuổi không có lối thoát.

Tôi không cần phải nhấn mạnh không chỉ là bạo lực là một con người như vậy, nhưng cũng rằng ông sẽ thể hiện bạo lực trong các hình thức khác nhau trở lại , cuối cùng là một điều cần thiết để sống sót.



học không bạo lực xuất phát thiết kế khác.





nền tảngnguyên tắc trên mà thiết kế hệ thống giáo dục hiện tại, việc truyền tải kiến ​​thức, là sai. trình diễn được thực hiện hàng ngày.

kiến ​​thức chỉ là các đối tượng. chúng ta không thể thấu hiểu rằng nếu chúng ta có những công cụ để làm như vậy, ngôn ngữ. rằng mỗi con người được xây dựng từ khi sinh ra hoặc từ khi mang thai,có các công cụ nhận thức thần kinh sẽ cho phép họ giải thích những thông tin nhận được, để sản xuất một đại diện, hành động và hoạt động trong một môi trường từ các cơ quan đại diện để sản xuất riêng của mình thông tin có thể hoạt động trên môi trường của nó.
ngôn ngữ không phải là ngôn ngữ, cho dù cơ thể, lời nói, hình ảnh,toán học, khoa học ... đây là những đối tượng được mã hóa, cả hai sản phẩm qua các thời đại và không gian xã hội với các ngôn ngữ và sử dụng ngôn ngữ mà chúng tồn tại và được sử dụng trong môi trường. ngôn ngữ tất cả đều được xây dựng (không phải học) trong một tương tác liên tục với môi trường,ngôn ngữ được sử dụng một phần của môi trường này tốt hơn

Tôi hiểu rằng tôi sẽ hai chân đi bộ, bơi lội, là kết quả của quá trình tương tự từ:. nhận thức về thông tin mới và khác nhau tùy thuộc vào môi trường (tỷ trọng, horizontality, thẳng đứng, cân bằng, người đi bộ,Những người bơi ...) sẽ được permettrent đó là một mô hình cơ thể khác nhau tùy thuộc vào môi trường (đại diện) và sau đó phát triển trong môi trường này, và sau đó thử nó trong ngôn ngữ nói trong môi trường này (ếch, bò, ...).

ít gây rối, việc xây dựng các ngôn ngữ nói, tất cả các bạn biết nếu bạn đã có con.Vì vậy, tôi mô tả nó, tôi sẽ lưu ý đơn giản là tất cả mọi người đã được quan sát, đó là tuyệt vời trong tòa nhà này: nó không chỉ là lời nói học ("Mama") mà còn là sáng tạo và sự hiểu biết về một thế giới mà chỉ tồn tại trong ngôn ngữ, tôi không thể gọi "mẹ" nếu tôi có thể đại diện cho nó như nó không phải là ở đó.quá khứ, tương lai, chỉ có cơ quan đại diện mà chỉ tồn tại thông qua sự kỳ diệu của ngôn ngữ nói.

tất cả các ngôn ngữ tạo ra thế giới, khác nhau tùy theo ngôn ngữ sử dụng. những thế giới chỉ tồn tại trong ngôn ngữ. ví dụ như ngôn ngữ toán học tạo ra một thế giới không tồn tại trong thế giới thực, một thế giới mà con người và mối quan hệ của họ,đối tượng và đặc điểm của họ không tồn tại. một thế giới mà chỉ là tượng trưng, ​​như là thế giới bằng lời nói. chúng tôi hiểu rằng nó không thể được giảng dạy nhưng phải được xây dựng.
ngôn ngữ không sử dụng ngôn ngữ khi các công cụ nhận thức thần kinh để tạo ra một loại hình cụ thể của đại diện được xây dựng,và họ cũng sẽ phát triển trong tương tác với môi trường ngôn ngữ

đặt này rất ngắn gọn, trở lại các điều kiện dẫn đến việc xây dựng các ngôn ngữ con người đầu tiên đi bộ tuyệt vời nhất và hai chân: xây dựng các ngôn ngữ. bằng miệng và bằng lời nói

.- Nó được xây dựng bởi vì đứa trẻ đang đắm mình từ khi sinh ra trong một không gian được hình thành trong một hệ thống sống, gia đình, nơi mà ngôn ngữ bằng lời nói không chỉ được dùng vĩnh viễn nhưng là công cụ mà cũng tồn tại mặc dù mỗi thành phần của hệ thống mà hệ thống chính nó. Chiến thắng của Aveyron, trong chó sói, chó sói nói, thậm chí đi bộ sóitrong khi hình thái của nó không cho vay. nhưng khi đứa trẻ được sinh ra, ông thấy đầu tiên một huyên náo lớn! như sau nó sẽ nhận được một tờ giấy một đống điểm

- bởi vì nó phát triển trong không gian này, và trong việc mở rộng các khu vực hoặc
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
Bạo lực trường học, trường học phi bạo lực

vấn đề thiết kế của nhà trường

văn bản giới thiệu của một cuộc tranh luận

cho phong trào "cho một trường học phi bạo lực '



truyền thống trường học là, về bản chất, bạo lực và sáng tạo lạm dụng.


1 / trẻ em được giam giữ từ tuổi sớm nhất của họ. Chúng tôi có thể nói, mà không có bất kỳ sự phóng đại, bị bỏ tù, trục xuất, uprooted từ vị trí của mình của cuộc sống và xây dựng, trong khi bảo vệ của họ của cha mẹ đầu tiên, sau đó chịu trách nhiệm về mặt pháp lý, trách nhiệm tự nhiên có thể phản đối, tư vấn, tham gia trong việc thiết kế một không gian được gọi là "giáo dục", biết những gì đang xảy ra, can thiệp nếu họ tin rằng con em của họ gặp nguy hiểm, chỉ trích, hoặc đặt câu hỏi. Trong khi nó là một con người trong toàn bộ xây dựng, 'chuyển nó' hàng ngày, đôi khi từ tuổi hai năm và cho đến khi 18 tuổi ít nhất, trong một trại tập trung sanitized, không gian, riêng di động (bao gồm cả đi tiểu), gọi chung là thực hiện hướng dẫn, đơn đặt hàng, under pain of hình phạt ngay cả khi họ đang tốt đẹp cảnh. Nó là ngoài ra, Trong thời gian này, thêm một đứa trẻ hay một thiếu niên nhưng một sinh viên, nó có nghĩa là một cái gì đó, không khá một số nhưng nó không phải là xa. Chủ sở hữu là nhà nước mà làm cho những gì ông muốn. Các nhà quản lý của không gian này, các giáo viên, có một sức mạnh tuyệt đối mà không có bất kỳ khác hơn so với các điều khiển không thường xuyên của chủ sở hữu chính mình thông qua dãy nhà lãnh đạo của nó. Ngay cả khi bạo lực trường học nhà tù và bị trục xuất mà populates nó giảm nhẹ bởi những người hoạt động trong Đức tin tốt (không luôn!), giáo dục phổ cập, khảo sát của quá trình tương tự như sức mạnh của các đồn điền của bông bởi trừu tượng của các nô lệ da đen trong làng của họ. Tôi biết điều này có thể làm cho howl của indignation, nhưng tôi nói quá trình và một số hậu quả của nó, không có lý do dẫn đến nó. Mặc dù đôi khi...


2 / những lý do dẫn tới việc thành lập cơ sở giáo dục và nghĩa vụ của mình là phức tạp, không phải luôn luôn rõ ràng. Nhớ lại rằng việc áp dụng các "phòng tị nạn", tổ tiên của nhà trẻ,. Cata cho truyền thông đại chúng, có một nhiệm vụ giáo dục mà lớn, với nhìn thấy một đạo đức mạnh mẽ mà thể hiện công khai và rõ ràng càng sớm như năm 1833 luật GUIZOT: Vâng lời và ý nghĩa của nhiệm vụ tôn giáo, một trong những mục tiêu là để ngăn chặn subversion.

Nhưng chúng tôi có thể giữ lại một biện minh được chấp nhận và đơn giản học: dạy cho tất cả các trẻ em để đọc, viết, tính toán kể từ khi nó không phải là nhất định rằng những bài học có thể xảy ra tự nhiên trong tất cả gia đình. Societalement và trong xã hội phương Tây của chúng tôi, điều này có vẻ rất cần thiết. Nó cũng là những gì vẫn còn cao và chỉ cho những người có quyền lực để hành động trên các trường học và trực tiếp nó. Nguyên tắc cơ bản! Hậu quả của quá trình mà điều này sẽ đạt được được bỏ qua... hoặc cần thiết.



3 / tôi đến nguồn thứ hai của bạo lực học đường: niềm tin về học tập và các khái niệm về "truyền tải kiến thức" trên đó xây dựng hệ thống giáo dục

để đưa nó một cách đơn giản, chúng tôi nghĩ rằng đó đọc - viết, tính toán, là kiến thức rằng nó đủ để tìm hiểu để sử dụng chúng. Caricaturing, một học rằng b và a được ba, pa và pa làm cha, và với nó con là hợp lý điện đọc.

kiến thức và kiến thức coi là điều cần thiết để hội nhập trong một xã hội được tham chiếu trong một chương trình. Nó được cắt thành lát, mỗi miếng là hợp lý điện được ghép vào một nhóm tuổi theo một thứ tự mà làm cho cảm giác dẫn ông đến Bắc.

Hệ thống giáo dục do đó được thành lập như là một chuỗi công nghiệp taylorist. Mà dẫn trong mỗi của các liên kết, do đó, bộ truyền động hoạt động thực hiện bởi các xương của giáo dục là có thể Nó là cần thiết rằng những phần tham gia (sinh viên) là giống hệt nhau và đã được hình thành theo với theo liên kết trước. Như trong bất kỳ chuỗi công nghiệp, không tuân thủ để đầu ra của mỗi bộ phận liên kết bị từ chối, hoặc là để được tái chế một nơi nào đó, hoặc ném vào thùng rác. Do đó là một loạt các kiểm tra trên phù hợp với sự kiểm soát cuối cùng (LAC).

Điều này vào tổ chức kiến trúc của trường: một loạt các hộp (phòng học), thường xếp theo thứ tự của chuỗi, trong đó được đóng gói tất cả hợp lý nhận được phần giáo dục nên được thêm vào phần trước.

Điều này cũng được thể hiện bằng cách cắt giảm thời gian hợp lý cần thiết cho mỗi hệ điều hành hoạt động bolting phần khác nhau (môn học của chương trình), cắt được thiết kế bởi kỹ thuật nhà máy trường.

đây không phải là một bức tranh biếm họa. Đây là sơ đồ của hệ thống giáo dục.

Nó đòi hỏi rằng trẻ em mất chất lượng của họ của trẻ em (chủ đề) để là đối tượng (sinh viên) cho cả hai phù hợp với những gì họ cần phải cho công tác chuỗi và ngoan ngoãn cho các chiến dịch được thực hiện vào chúng mỗi hệ điều hành có thể. Lưu ý rằng nó phải là cũng bất động thời gian họ chi tiêu trong gắn kết hội thảo.

Chuỗi này trường có hầu hết thời gian trẻ em và thanh thiếu niên (2-18 tuổi, từ 8 giờ đến 18: 00 mỗi ngày). Tuy nhiên, thời gian này, là của cấu trúc, sinh lý, tâm lý, nhận thức, xã hội. Nếu chúng tôi loại bỏ thời gian để ngủ, thời gian để mệt mỏi, vẫn còn những gì? và nơi nó có thể xảy ra? phía trước của TV hoặc trên đường phố

tất nhiên, không có con, Không có thanh thiếu niên đã không có lỗ hổng.

tôi không cần phải nhấn mạnh không chỉ về bạo lực được thực hiện do đó ở một con người, mà còn mà bạo lực ông sẽ thể hiện, trong hình thức khác nhau trong trở lại cuối cùng là chỉ là một điều cần thiết của sự sống còn.



một trường bất bạo động bắt nguồn từ một thiết kế.



cơ sở

.Các nguyên tắc mà được thiết kế hệ thống giáo dục hiện tại, truyền tải kiến thức, là sai. Là thể hiện hàng ngày.

kiến thức là chỉ đối tượng. Chúng tôi không thể apprehend chỉ nếu một sở hữu các công cụ cần thiết để làm điều này, ngôn ngữ. Những gì mỗi con người được xây dựng từ khi sinh ra hoặc thậm chí sớm nhất là mang thai. là những công cụ neurocognitive sẽ cho phép nó để giải thích các thông tin thu thập để sản xuất một đại diện, hành động và phát triển trong một môi trường từ các đại diện, để sản xuất thông tin mà có thể ảnh hưởng đến môi trường của nó.

các ngôn ngữ không phải là ngôn ngữ, là họ cá nhân, răng miệng, đồ họa, Toán học, khoa học... đây biên soạn, cả hai sản phẩm trong suốt các thời đại và trong không gian xã hội bằng ngôn ngữ và các đối tượng được sử dụng bởi các ngôn ngữ mà họ tồn tại và được sử dụng trong môi trường. Ngôn ngữ được xây dựng trên tất cả (và không phải là để tìm hiểu) trong một tương tác lâu dài với môi trường, ngôn ngữ là một phần của môi trường này.

cho sự hiểu biết tôi, tôi sẽ nói đi bộ thuộc về hai chân, bơi lội, là kết quả của quá trình tương tự như sàn: nhận thức về thông tin mới và khác nhau tùy thuộc vào môi trường (lực hấp dẫn, horizontality, verticality, cân bằng, những người đi bộ, những người bơi lội...) nên cho phép mà là một chương trình cơ thể khác nhau tùy thuộc vào môi trường (đại diện) để có thể sau đó hoạt động trong môi trường này, và sau đó thử bằng các ngôn ngữ trong môi trường này (bơi ếch, thu thập dữ liệu,...).

Ít distracting, việc xây dựng ngôn ngữ răng miệng, bạn biết tất cả nếu bạn có trẻ em. Tôi sẽ mô tả như vậy không, tôi sẽ chỉ đơn giản là làm nổi bật những gì tất cả mọi người đã được quan sát thấy, mà là tuyệt vời trong xây dựng này: nó không chỉ là về học tập từ ('mẹ') nhưng trên tất cả sáng tạo và sự hiểu biết của một thế giới tồn tại chỉ thông qua ngôn ngữ: tôi có thể gọi 'Mẹ' nếu tôi có thể đại diện cho tôi mặc dù nó là không có. Quá khứ, tương lai, là đại diện chỉ tồn tại chỉ thông qua sự kỳ diệu của ngôn ngữ bằng lời nói

ngôn ngữ tất cả tạo ra thế giới, khác nhau theo các ngôn ngữ được sử dụng. Các thế giới tồn tại chỉ bởi các ngôn ngữ. Ví dụ ngôn ngữ toán học tạo ra một thế giới mà không tồn tại trong thực tế, một thế giới nơi mà người dân và các mối quan hệ, các đối tượng và đặc điểm của họ không tồn tại. Một thế giới mà là chỉ mang tính biểu tượng, như cũng là thế giới bằng lời nói. Nó hiểu rằng nó không thể được dạy nhưng phải được xây dựng.

ngôn ngữ sử dụng ngôn ngữ khi neurocognitive công cụ để tạo ra những hay những loại đại diện được chế tạo,. và họ cũng sẽ tiến triển trong sự tương tác với môi trường ngôn ngữ.



điều này đặt ra một thời gian rất ngắn đi quay lại các điều kiện cho phép xây dựng đầu tiên con người thuộc về hai chân đi với ngôn ngữ và đặc biệt hơn: xây dựng ngôn ngữ bằng miệng và bằng lời nói.

-Ông chỉ xây dựng chỉ vì con được đắm mình từ khi sinh ra trong một không gian được hình thành trong một hệ thống sống, gia đình, nơi nói ngôn ngữ không chỉ được sử dụng trên cơ sở liên tục nhưng là công cụ mà tồn tại cũng từng thành phần của hệ thống so với hệ thống chính nó. Victor Aveyron, chó sói, Wolf đã nói chuyện về, hoặc thậm chí đi Wolf, Trong khi hình dạng của nó đã có không. Nhưng khi đứa trẻ được sinh ra, ông nhìn thấy lần đầu tiên như một hubbub rộng lớn! như đặt sau đó nó thu thập trên giấy tờ hơn một đống nhiệm vụ!

- anh chơi vì đó, trong không gian này, và sau đó trong các lĩnh vực mở rộng hoặc các
Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: